Mẹ tôi - người phụ nữ Việt Nam

Tác giả: Vũ Thị Xuân Mai

Iron Woman: Phạm Thị Trang

Tên bài dự thi: Mẹ tôi - người phụ nữ Việt Nam

Mẹ tôi - người phụ nữ Việt Nam

Mẹ tôi, một người phụ nữ như bao người phụ nữ Việt Nam khác. Cái thưở còn vui đùa ngoài bờ ruộng gốc tre, dường như gió mang cả hơi đất thấm vào cái nết của mẹ. Một người phụ nữ hiền lành, chất phác, lại chịu khó chịu thương. 

Mẹ tôi là giáo viên mầm non, cái nghề người ta gọi thân thương là cô nuôi dạy trẻ. Mẹ tôi còn đi cấy, đi dọn rạp, rửa bát, may vá và rất nhiều việc khác. Mẹ bận bịu kiếm kế sinh nhai. Làm thêm một tý mua cho con cái cặp cái bút. Mấy hôm nay đi làm người ta trả mẹ vài trăm, chúng mày thích ăn kem nào, mẹ đãi.

Mẹ nói mẹ về muộn lắm, chẳng cần chờ đâu. Tôi bật một ngọn đèn nhỏ, để mẹ về nhà thấy đường thấy ấm, bởi đêm đen một mình cô độc mệt mỏi lắm. Nhưng nửa đêm em tôi tỉnh, tưởng đèn quên chưa tắt nên em tắt đi rồi, mẹ vẫn đi làm chưa về. 

Mẹ ngồi cùng các con của mẹ, đưa đôi bàn tay mình ra và chê nó thật xấu. Đôi bàn tay chai sần và phồng rộp vì mấy hôm nay ngâm nước rửa bát nhiều. 

“Mẹ ơi. Không xấu, đó đều là minh chứng cho vẻ đẹp của mẹ. Đôi bàn tay mẹ chúng rất tuyệt vời. Và thực sự xinh đẹp.”

Mẹ thích mua vài thứ hay ho, rảnh là xắn tay vào bếp nấu cho cả nhà một trận ra trò. Mẹ là người cười nhiều, cứ rạng rỡ như ánh ban mai. Cũng là người khóc nhiều, lạc lối trong những nỗi đau chôn sâu trong lòng, khóc đến đỏ cả mắt vì cuộc sống không công bằng với những gì mẹ đã trả giá.

Chiều, tôi kéo vòi ra tưới rau giúp mẹ. Bởi mẹ còn phụ bán hàng chưa kịp về. Bất chợt cảm xúc ngổn ngang trong gió. Từ lúc nào mẹ trồng thế nhỉ? Thật tuyệt, tổ ấm của chúng tôi được bao quanh bởi cỏ cây hoa lá xinh đẹp quá. Trong vườn nhỏ trước nhà, rau còn xanh mơn mởn. 

Tôi không rõ người phụ nữ ấy bằng cách nào đem khối sức mạnh khổng lồ cất vào dáng hình nhỏ bé. Khi còn chưa viết bài này, tôi gắn cho mẹ huy hiệu “Iron Woman”. Mẹ xua tay, bắt tôi đổi đi, để cho mẹ chữ “Love” vào đấy, mới hợp với mẹ. Mẹ làm sao biết được hình tượng của chính mình trong lòng người khác cao to và vĩ đại bao nhiêu. Mà người khác ấy, là chính tôi và gia đình của mẹ. Cảm ơn mẹ, người phụ nữ sắt của tôi. 

“Tôi xin cam kết ảnh tự chụp, không sao chép tác phẩm ở bất  kỳ nguồn nào và đồng ý để BTC sử dụng ảnh hoàn toàn miễn phí sau cuộc thi”.

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây