NGƯỜI MẸ VĨ ĐẠI CỦA TỤI CON

Tác giả: Trần Thị Khánh Linh

Iron Woman: Nguyễn Thị Huệ

Tên bài dự thi: NGƯỜI MẸ VĨ ĐẠI CỦA TỤI CON

NGƯỜI MẸ VĨ ĐẠI CỦA TỤI CON

Từ bé tới lớn, mẹ chưa để cho hai chị em tôi thiếu thứ gì dù là những món đồ nhỏ nhặt nhất. Con muốn gì, mẹ cũng có thể đáp ứng nhưng điều đó không có nghĩa là mẹ chiều hư chúng tôi. Xin gì mẹ cũng cho nhưng mẹ sẽ hỏi lý do con cần để làm gì. Nếu phục vụ cho nhu cầu học tập thì mẹ sẵn lòng, còn nhu cầu giải trí thì mẹ cũng sẽ cân nhắc, thế nhưng lần nào chị em tôi xin thì mẹ cũng vui vẻ đồng ý. Mỗi năm mà có thành tích học tập tốt, mẹ đều thương cho hai chị em tôi rất hậu hĩnh coi như là phần quà khích lệ tinh thần học tập. Và mẹ luôn cho hai chị em tôi đi chơi vào cuối tuần hoặc những ngày lễ.

Nói tới đây, chắc ai cũng nghĩ nhà tôi khá giả. Thế nhưng sự thật không phải như vậy. Để có điều kiện như hiện tại, mẹ tôi đã phải bươn chải bao nhiêu năm, tới thời điểm hiện tại, mẹ vẫn vất vả mỗi ngày. 4h sáng mẹ đã dậy để chuẩn bị ra chợ bán hàng. Mỗi ngày mẹ bán một chợ chứ không cố định ngồi một nơi, vì vậy có những hôm mẹ phải đi từ rất sớm để có thể giữ chỗ bán hàng. Gần dịp Tết thì hầu như buổi trưa nào mẹ cũng ở lại chỗ bán giữa cái nắng cháy da 35 độ ở Sài Gòn, tới khi tối mịt mới về tới nhà. Mẹ luôn nhắc hai chị em tôi: "Đời mẹ đã vất vả lắm rồi. Tụi con chỉ cần khoẻ mạnh, làm công việc tụi con thích là được rồi. Mẹ không mong gì hơn."

Mẹ không muốn hai chị em tôi theo nghề của mẹ, sáng trưa chiều đều bươn mặt ra ngoài đường, nắng cháy da, mặt thì đen xịt. Mẹ muốn chị em tôi có công việc ổn định, ngày làm việc ngồi trong nhà, nắng không tới đầu, mưa không tới mặt. Tôi biết, sự kỳ vọng, mong muốn của mẹ chỉ có thế. Lúc nào cũng muốn cuộc sống của hai đứa con bé bỏng sung sướng. Vì vậy, hai chị em tôi lúc nào cũng cố gắng học tập để mang lại thành tích tốt cho ba mẹ vui lòng.

Còn về công việc hiện tại, mặc dù không như mẹ trông mong, nhưng mẹ tôi vẫn luôn ủng hộ, miễn đó là công việc tôi thích làm. Tới tận bây giờ, khi tôi đã làm mẹ, mẹ thì lên chức bà ngoại thì với mẹ, tôi vẫn luôn là đứa con gái hậu đậu, vẫn là đứa con cần mẹ nhắc nhở mỗi khi ra đường, mỗi khi làm việc gì sai mẹ vẫn la như thường. Mẹ chăm cho cả cháu ngoại từ khi tôi mang bầu cho tới lúc sinh mà không một lời than vãn, ngược lại, mẹ còn vô cùng vui vẻ. Nhìn mẹ chăm cháu ngoại, tôi như nhìn thấy được hình ảnh ngày xưa mẹ đã chăm tôi vất vả cỡ nào.

Tôi luôn cảm thấy hạnh phúc và may mắn khi là con của mẹ. Lúc nào cũng thầm cảm ơn trong lòng khi mẹ đã sinh ra tôi, nuôi nấng, chăm sóc, dạy bảo tôi thành người.❤️

Mẹ ơi thế giới bao la, nhưng không bao la bằng lòng mẹ!

Tôi xin cam kết ảnh tự chụp, không sao chép tác phẩm ở bất kỳ nguồn nào và đồng ý để BTC sử dụng ảnh hoàn toàn miễn phí sau cuộc thi

 #ironwomanaward #ferrovit

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây