MẸ - Hay IRON WOMAN của con?

Tác giả: Đỗ Thị Ngọc Tuyền

Iron Woman: Bùi Thị Oanh

Tên bài dự thi: MẸ - Hay IRON WOMAN của con?

MẸ - Hay IRON WOMAN của con?

Con sinh ra từ đâu

Từ tình yêu của mẹ

Nhớ sao ngày thơ bé...

Dòng sữa mẹ cho con

 

Con sinh ra vẹn tròn

Từ niềm đau của mẹ

Từ ruột gan giằng xé

Con đã làm mẹ đau

 

Đến thế giới muôn màu

Người đầu tiên rơi lệ

Người đầu tiên ẵm bế

Có phải mẹ của con?...

 

Và trái đất quay tròn

Một giây không ngừng nghỉ

Con theo dòng sữa lớn...

Con theo lời ru khôn...

 

Mẹ là ánh hoàng hôn

Không rạng ngời chói lóa

Mà êm đềm đến lạ!

Mà dịu mát giữa đời

 

Khi con biết đi rồi

Bước một hai chập chững

Ngã đau nhưng sao mẹ?

Lại bật khóc đầu tiên...

 

Mẹ cho con bình yên!

Giữa bộn bề cuộc sống

Lần đầu tiên bập bẹ

Con đã gọi: “Mẹ ơi!... ”

 

Mẹ là cả bầu trời

Của con khi còn bé

Mẹ là của con nhé!

Suốt cuộc đời, mẹ ơi!.

 

Nhưng con lớn lên rồi

Và con không còn nhỏ

Nào được như khi đó!

Ở bên mẹ không xa...

 

 Bên thềm vẫn nở hoa

Hương cây gì mẹ nhỉ?

Mẫu đơn làm con nghĩ...

Tới bóng dáng mẹ hiền

 

Mẹ nào phải bà tiên?

Cho con bao điều ước

Mà sao con vẫn được?

Nuông chiều giống khi xưa

 

Đã biết bao buổi trưa

Con thèm như ngày bé...

Được sà vào lòng mẹ

Nghe một tiếng “ầu ơ... ”

 

Tình mẹ là vô bờ

Luôn bên con sưởi ấm

Giữa mùa đông giá lạnh

Chăn sao ấm được bằng

 

Hình dung mẹ của con

Bởi hai từ “thầm lặng”

Miếng ngon luôn giành hết

Cho chồng và cho con

 

Hình dung mẹ của con

Bằng tháng năm tần tảo

Dẫu cho bạc vai áo

Vẫn gánh vác gia đình

 

Mẹ không phải bình minh

Nhưng cho con ánh sáng

Cho con một ngày rạng

Ấm áp và an lành...

 

Tóc mẹ không còn xanh

Vô tình chen sợi bạc

Và dáng gầy bóng hạc

Thời gian có buồn thương?

 

Con đi mọi nẻo đường

Vẫn không quên... tình mẹ!

Dù không còn thơ bé

Dù đã hết thơ ngây

 

Mẹ vẫn nằm ở đây...

Nơi tim con ngực trái

Mẹ vẫn là mãi mãi...

Hỡi mặt trời của con!
 

         Mẹ! Người phụ nữ đẹp nhất trong trái tim con. Người đã sinh ra con, chăm sóc, yêu thương và nuôi dạy con nên người. Mẹ luôn luôn là người dành cho con mọi thứ tốt đẹp nhất mà mẹ có thể. Mẹ có thể đói nhưng sẽ không bao giờ để con không no, mẹ có thể lạnh nhưng sẽ luôn để cho con được ấm áp. Mẹ có thể thức đêm nhưng không bao giờ muốn con ngủ muộn. Mẹ có thể khóc nhưng chẳng bao giờ muốn nhìn con buồn. Và nếu con vui vẻ thì hạnh phúc sẽ lan tỏa trên khuôn mặt của mẹ. Luôn luôn là như thế. Mọi thứ sẽ chẳng hề thay đổi dù cho con có còn nhỏ như ngày xưa hay khôn lớn như bây giờ và già đi về sau. Cám ơn mẹ vì dòng sữa của mẹ đã nuôi lớn con, cám ơn mẹ vì đã dành cho con tất cả... 

         Lặng nhìn mái tóc mẹ phủ mờ bởi thời gian, lặng nhìn tấm lưng gầy và bóng dáng tần tảo ấy mà lòng con như chững lại. Kỳ lạ thật! Lúc con còn nhỏ điều con mong nhất là lớn thật mau, thật mau... vậy mà khi trưởng thành rồi con lại mong mình được bé lại. Lạ quá mẹ nhỉ! Khi con nghe con gái của con gọi: “Mẹ...mẹ” con xúc động vô cùng. Con đã làm mẹ và con chợt hiểu mẹ. Lúc con mắng bé vì không ngoan, con lại thấy xót xa vì có lúc con cũng làm mẹ phiền lòng. Cảm giác đó chẳng tốt tẹo nào mẹ ạ. Lúc bé ốm, con thức đêm chăm sóc bé và con nghĩ tới mẹ đã nuôi con vất vả tới nhường nào. 

         Con nhớ nhất là giây phút sinh bé ra. Rất hạnh phúc nhưng sự đau đớn đời thường cũng không hề nhỏ. Con chợt khóc và thấy thương mẹ thật nhiều. Vì lúc sinh xong, con còn có mẹ, có chồng và mọi người bên cạnh, làm gì cũng được giúp đỡ, món gì bổ cũng được mọi người làm cho... Vậy mà ngày xưa điều kiện thiếu thốn, kinh tế không có. Mẹ đi bệnh viện sinh con có một thân một mình vì ba bận đi làm xa. Không ai chăm sóc, cũng chẳng có gì bồi bổ... lúc đó tủi thân đến nhường nào ạ! Thế mới nói người phụ nữ nào dù là bình thường nhất thì khi có con, họ cũng đều trở thành những người phụ nữ vĩ đại... phải không mẹ? 

     Và…

…Dẫu con biết rằng sẽ chẳng thể xoá được hết những nếp nhăn trên khuôn mặt mẹ, chẳng thể làm cho tóc mẹ thôi bạc theo thời gian, chẳng thể để thanh xuân của mẹ được trở lại... nhưng con vẫn mong cho mẹ được khỏe mạnh, bình an. Và mong cho thời gian đừng trôi đi nhanh quá để mẹ của con được sống vui vẻ, hạnh phúc bên cháu con thêm thật lâu, thật lâu...

Tôi xin cam kết ảnh tự chụp, không sao chép tác phẩm ở bất kỳ nguồn nào và đồng ý để BTC sử dụng ảnh hoàn toàn miễn phí sau cuộc thi

#ironwomanaward #ferrovit

 

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây