Iron Woman - Nguyễn Thanh Hoài

Tác giả: An Hà

Iron Woman: Nguyễn Thanh Hoài

Tên bài dự thi: Iron Woman - Nguyễn Thanh Hoài

Iron Woman - Nguyễn Thanh Hoài

Mẹ Gánh cả bầu trời..........

Ngày ba mất, cả bầu trời như sụp đổ, tất cả như mờ đi và chỉ còn một màu u tối. Lúc đó tôi còn nhớ mẹ khóc rất nhiều, còn chị em tôi đứa lớn vì nhớ ba, vì sợ cũng khóc, còn em út chưa đầy tuổi đôi mắt ngây thơ ngơ ngác chẳng hiểu gì. Nhìn con nhỏ, dường như mẹ hiểu mẹ phải thay ba che trở cho chúng. Vậy là từ đó mẹ vừa là người mẹ vừa là người ba lo cho chị em tôi. Tôi còn nhớ khi ấy nhà nghèo lắm, mỗi bữa cơm chỉ có rau và mấy con tép mẹ bắt ngoài đồng. Và bữa nào mẹ cũng để chúng tôi ăn no mới xơi cho mình chút cơm dưới đáy nồi. Đôi vài gầy của mẹ mỗi sáng lại gánh từng gánh rau ra chợ bán, chiều chiều lại làm thuê, cuốc mướn để gom góp tiền muôi chúng tôi ăn học. Mỗi việc lớn nhỏ trong nhà đều một tay mẹ lo liệu, vắng ba mẹ sắn tay sửa cả chiếc ghế trong nhà, chiếc xe đạp của tôi thủng săm mẹ cũng vá. Những ngày trời mưa, mái nhà bột dột mẹ cũng một mình bắc thang kéo lại tấm ngói. Lần đó là đầu năm học mới, thấy bạn bè có cặp sách mới chị em tôi cũng đòi mẹ mua. Mẹ không mua tôi lăn ra khóc. Vậy là đêm hôm đó, lúc tôi chợt tỉnh giấc qua ánh sáng mờ mờ của chiếc bóng đèn đỏ tôi thấy mẹ vét những đồng tiền cuối cùng trong hòm quần áo cất vào chiếc túi mẹ vẫn đi chợ hàng ngày. Tôi vội rón rén đi tới ôm mẹ khóc và xin lỗi mẹ, tôi nói với mẹ rằng con không muốn mua cặp sách mới nữa. Nhưng hôm sau lúc mẹ đi chợ về mẹ đưa cho tôi và chị gái mỗi đứa một chiếc cặp mới. Lúc đó tôi chỉ biết khóc, khóc vì tâm lý con nít có đồ mới và cũng khóc vì nhớ đến cảnh tối qua tôi thấy, lúc đó tôi tự hứa với bản thân sẽ học thật giỏi để không phụ lòng mẹ. Năm tháng qua dần, không còn hình ảnh người phụ nữ mảnh khảnh với làn da trắng năm nào, giờ đây trên gương mặt mẹ là làn da sạm nắng, đôi bàn tay cũng chai sạn, gân guốc. Nhưng với chị em tôi mẹ là người phụ nữ đẹp nhất thế gian. Mẹ đã gánh cả bầu trời, đã che trở, nuôi dưỡng chúng tôi nên người. Hơn 20 năm trôi qua, chúng tôi đứa lớn đã ra trường đi làm, cô em út cũng đã học sắp xong đại học và mái tóc mẹ cũng bạc vì năm tháng, vì vất vả cuộc đời. Chị em tôi đã lớn lên trong tình yêu thương của mẹ, giờ đây tôi và chị cả đã đi làm để phụ giúp mẹ nuôi em út ăn học, chúng tôi luôn vâng lời mẹ, yêu thương nhau để mẹ vui lòng. Mẹ ơi, với chúng con mẹ luôn là người phụ nữ tuyệt vời , vĩ đại nhất, mẹ là Ironwoman - người gánh cả bầu trời.

Tôi xin cam kết ảnh tự chụp, không sao chép tác phẩm ở bất kỳ nguồn nào và đồng ý để BTC sử dụng ảnh hoàn toàn miễn phí sau cuộc thi

#ironwomanaward #ferrovit

 

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây