MY IRON WOMAN

Tác giả: Trần Ngọc Hoài Phương

Iron Woman: Nguyễn Thị Diệu

Tên bài dự thi: MY IRON WOMAN

MY IRON WOMAN

Bức thư của con - Những điều con muốn nói

"Khi con còn bé thơ, chập chững tập đi tập nói, thì mẹ chở che cho con, tặng con một tuổi thơ yên bình, ấm áp. Rồi khi con lớn lên từng bước vào đời, mẹ vẫn luôn ở phía sau âm thầm dõi theo con và dẫu con có đi xa đến đâu, chỉ cần quay đầu lại, mẹ vẫn luôn ở đó vì mẹ là nhà, là yêu thương…"(sưu tầm)🥰

Có lẽ,các bạn chưa biết mẹ của mình sinh ra và lớn trong một gia đình có 8 anh chị em nằm trong một con làng nhỏ ở vùng nông thôn. Ngày xưa,ông bà mình rất nghèo, cả 2 ông bà đều làm nghề nông dân ,lao động bằng chân tay. Cuộc sống rất vất vả nên không thể nuôi được hết các con. Vì vậy,mẹ của mình cùng với các anh chị em đã phải lao động từ rất sớm ,kiếm một chút tiền để đỡ một phần gánh nặng cho ông bà. Tuy vậy,nhưng không ai nản chí và tiếp tục cố gắng vươn lên. Vì không đủ tiền để lo cho gia đình nên dì của mình(chị của mẹ) đã phải ngưng việc học từ lúc học cấp 2 để đi làm kiếm tiền phụ giúp ông bà và nhường lại cho các em của mình tiếp tục đi học. Mẹ mình thấy vậy nên rất thương dì và cố hứa với bản thân mình sẽ phấn đấu thật tốt

Thời gian thấm thoát trôi qua.....mẹ mình đã lớn lên . Và đây,cũng chính là lúc ba và mẹ của mình đã cùng về một nhà. Năm ấy,vào mùa hạ 2009 mẹ mình vừa tròn 26 tuổi. Đây có lẽ cũng chính là khoảng thời gian vui nhất đối với mẹ của mình. Đó chính là bố của mình đã rước mẹ mình làm vợ....

"1 năm sau,... Vậy là mẹ mình đã mang thai rồi ư? Đúng thế,không ai khác chính là mình đây nè☺. Trong khoảng thời gian,mẹ mang bầu mình bố phải đi làm xa để kiếm tiền. Mình nghe mẹ kể lại tuy lúc ấy mẹ đang mang bầu không có ai ở bên nhưng mẹ cảm thấy rất vui vì có con. Mỗi đêm,mẹ thường hát ru mình ngủ. Có đôi lúc,mình còn đạp bụng mẹ khiến mẹ đau. Bây giờ,mình cảm thấy rất thương mẹ vì ngày ấy mẹ đã phải chịu đựng những cú đạp của mình(mình biết mẹ đau lắm )😔 và thấy thương mẹ vô cùng.

....Mùa hè, 24/05/2010 vào lúc 5h chiều mình đã được sinh ra đời bởi những mồ hôi và nước mắt của mẹ,tiếng khóc oa..oa..oa ấy cất vang lên bố của mình đã chạy thật nhanh và đến bên 2 mẹ con mình. Bố lau đi những mồ hôi đầm đìa trên khóe mắt của mẹ rồi từ từ bế mình trên tay. Lúc ấy,mặc dù không biết gì nhưng mình chợt nở nụ cười,và cảm thấy thật hạnh phúc biết bao.

Lúc tròn 3 tháng tuổi,mẹ mình đã đưa mình đi giữ trẻ. Vì ba mình thì đi làm xa còn mẹ làm từ sáng sớm đến tối muộn. Không có ai chăm sóc mình nên mẹ mình đành phải làm vậy

Năm mình lên 3, lúc này mình đã chập chững biết đi. Mẹ đã gửi mình tới mẫu giáo để các cô chăm sóc. Ngày đầu tiên đi học,tuy còn rất bỡ ngỡ khi gặp các bạn và các cô. Nhưng mẹ đã cố gắng động viên mình,các cô đã tới bên mình và dắt tay mình đi. Ngoảnh đầu lại,mình thấy mẹ đang vẫy tay và bảo:" con học ngoan,tối mẹ đón con về nhé". Mình thấy vậy,cũng vẫy tay chào lại mẹ và hứa"hôm nay con sẽ học thật ngoan ạ". Rồi dần dần,mình không cảm thấy lo lắng nữa và làm quen với rất nhiều bạn mới(đây có lẽ là khoảnh khắc mà mình sẽ không bao giờ quên,và khắc mãi sâu trong lòng)

Năm mình lên 5,gia đình mình đã đón thêm một thành viên mới đó chính là em gái của mình. Trong khoảng thời gian mẹ mình mang bầu em,ba đang đi làm kiếm tiền ở một nơi rất xa. Tuy buồn nhưng thật may vì đã có mình ở bên cạnh mẹ thay ba chăm sóc mẹ mỗi khi mẹ ốm. Mình biết mẹ đau,nên rất thương và ngoan ngoãn,nghe lời mẹ. Đôi lúc mẹ có cáu gắt khiến mình tủi thân nhưng mình biết lúc đó mẹ rất mệt nên thấu hiểu,thông cảm cho mẹ thay vào đó mình giúo mẹ làm những công việc vừa với sức mình như:quét nhà,quét sân hay phơi áo quần giúp mẹ,...

Sau khi sinh em gái,mình cảm thấy mẹ càng ngày càng gầy hơn. Mẹ đi làm từ sáng sớm đến tối muộn và phải lo cơm nước cho 2 chị em. Cuộc sống rất khốn khổ nhưng 3 mẹ con mình,đã cùng nhau vượt qua. Trong con hẻm nơi nhà mình đã gắn bó suốt 10 năm , cứ mỗi lần đến mùa bão là nước ngập vào nhà,chỉ có 3 mẹ con nên cứ mỗi lần như vậy mẹ mình cùng với em gái và mình phải qua nhà hàng xóm trú. Thương 2 chị em,ba mẹ mình đã cùng nhau dành dụm chắt chiu từng đồng cố gắng để xây 1 căn nhà cho 2 chị em .

Năm lên lớp 3,sau 10 năm dành dụm ba mẹ mình đã xây 1 căn nhà cho 2 chị em. Tuy căn nhà chưa khang trang và hoàn thiện nhưng mình cảm thấy biết ơn ba và mẹ rất nhiều. Ba mẹ đã xây cho 2 chị em ,2 chiếc phòng thật xinh xắn. Nơi đây,thật lạ lẫm khiến cho mình có cảm giác không quen. Lúc chuyển vào nhà mới,có những cô chú,bác hàng xóm qua chơi cùng với nhà mình. Mình cảm thấy rất vui vì hàng xóm nhà mình rất thân thiện . Mọi người ai nấy cũng quý 2 chị em mình. Dần dần,mình đã thích nghi được với cuộc sống nơi đây.Vì trường cấp 1 và cấp 2 đều gần nhà ,nên mỗi sớm 2 chị em đều tự đi bộ đến trường, nó cũng giúp đỡ đi một phần gánh nặng của mẹ

Thời gian trôi thật nhanh,giờ đây mình đã học lớp 6. Với cương vị là chị cả hàng ngày mình đều phụ giúp mẹ những công việc lớn hơn. Thay mẹ chăm sóc em,vẹ em học bài,...

Với mọi người,iron woman có thể là chị hay em,dì,...của mình nhưng đối với tôi không cần tìm kiếm đâu xa mà đó chính là người mẹ tuyệt vời này. Tôi chỉ có duy nhất một iron woman và nó được trao cho người anh hùng thầm lặng ,ấy là người mẹ yêu dấu của tôi

" Mẹ ơi,con sẽ cố gắng học thật tốt,chăm ngoan,học giỏi để không phụ lòng mẹ đã nuôi con lớn lên. Con cảm ơn mẹ rất nhiều. Tks mom!🥰

Con yêu mẹ

To:my mom Nguyễn Diệu

From: Your daughter

Tôi xin cam kết ảnh tự chụp,không sao chép tác phẩm ở bất kì nguồn nào và đồng ý để BTC sử dụng ảnh hoàn toàn miễn phí sau cuộc thi.

#ironwomanaward #ferrovit

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây