IRON WOMAN - MẸ CHỒNG TÔI

Tác giả: Hoàng Thị Huyền

Iron Woman: Đậu thị Oanh

Tên bài dự thi: IRON WOMAN - MẸ CHỒNG TÔI

IRON WOMAN - MẸ CHỒNG TÔI

Đã bao lâu rồi con chưa viết, con chưa dám nói ra, chỉ là con buồn, con nghẹn lời. Có 1 điều chắc chắn con muốn viết ngay lúc này: "Con yêu mẹ, mẹ là người quan trọng nhất trong cuộc đời con".


Mẹ con mình giống nhau nhất là nụ cười mẹ nhỉ? Nhìn con ai cũng bảo giống mẹ, giống tới cả tính cách, hiền lành, thẳng tính, giọng nói to không thể giảm âm lượng khi nói chuyện được. Giống gì nữa mẹ nhỉ? giống cả đức tính chịu đựng mọi khó khăn, âm thầm lặng lẽ vì ai, có chuyện gì buồn cũng giữ trong lòng. Mẹ đấy! Mẹ rất hay giấu chúng con chuyện mẹ ốm, mẹ mệt, nhưng giờ thì mẹ không thể giấu nữa rồi…


"Buồn quá, rất tiếc...
Mình rất muốn khóc
Dường như bóng tối
Với mây đen phủ kín trong lòng..."
Mẹ ơi một đêm trôi qua dài thật dài. Mẹ con mình ở trong bệnh viện. Mẹ mắt nhắm vì mới mổ còn ảnh hưởng của thuốc nên mẹ nôn nao chóng mặt, phần vì mẹ mệt sau ca mổ. Con ngồi yên trên chiếc ghế, mắt cố gắng không buồn ngủ để xem mẹ cần gì sẽ gọi. Tiếng mẹ rên nhè nhẹ, rồi mẹ buồn nôn, con bón được tí cháo nào thế là ra hết cả. Thương mẹ quá, người mẹ mệt nhoài, con lau xong cho mẹ rồi chạy hỏi bác sĩ tiêm giảm đau cho mẹ để mẹ ngủ một chút mẹ quá mệt rồi. Con chẳng dám ngồi lên giường sợ mẹ giật mình, mẹ luôn trong cảm giác như say tàu xe vậy, có lúc buồn ngủ quá con xếp các ghế nhựa lại chợp tí, nhưng nó khó chịu không thoải mái nên lại không ngủ được, cả đêm thao thức.


Sức khỏe mẹ đã yếu đi nhiều, con thương mẹ quá mà chẳng biết làm sao chỉ cố gắng động viên mẹ. Mắt con nhòe đi. Trong ký ức, mẹ một mình bươn trải nuôi con ăn học, mẹ giấu mọi thứ kể cả bệnh tật chỉ mong con có tiền học hành đàng hoàng rồi nên người. Những lúc mưa gió mẹ vẫn cố gắng bán hàng kiếm thêm, khi con gọi về dù có ốm vẫn nói mẹ không sao. Mẹ của con kiên cường lắm, mẹ luôn cố gắng tất cả vì con, đối với thế giới ngoài kia, con chỉ là một người bình thường, nhưng đối với mẹ chúng con là tất cả, mẹ luôn một mình âm thầm gồng gánh mọi thứ, nhưng giờ mẹ đã không còn có thể giấu con nữa rồi, tuổi già bệnh tật không chừa một ai, một cơn bạo bệnh đã làm mẹ ngã gục và giờ.... Con lặng im lau nước mắt. Mẹ ơi giờ con sẽ là chỗ dựa cho mẹ, mẹ hãy cố lên, rồi trời sẽ sáng và mẹ sẽ mau khỏi bệnh mẹ nhé. Tiếng tin nhắn điện thoại đến kéo con trở về với thực tại: "Cháu ơi mẹ có đau lắm không, có nôn nữa không, cố gắng thức để chăm mẹ, đêm nay mẹ sẽ đau lắm". Tin nhắn của dì, không chỉ đêm nay mẹ đau không ngủ được mà ngay cả mình, cả dì và bao người thân ở nhà lúc này cũng đang rất lo lắng, luôn dõi theo mỗi tin nhắn mà mình nhắn về. Mình nhắn tin trấn an dì: "Cháu thức được, dì cứ yên tâm ạ". Những lúc khó khăn như này mới thấy gia đình thật quan trọng, anh chị em luôn đoàn kết, bảo bọc và yêu thương nhau hết mực. Cảm ơn đại gia đình lớn vì tất cả, luôn bên mẹ con mình trong những lúc khó khăn nhất.
Trước khi phát hiện có u ở vú, mẹ vẫn không thấy đau, nhưng như linh cảm mẹ xem mạng khi thấy 1 bên đầu vú bị tụt vào và vú sờ có cục cứng. Mẹ nói cho mình đấy là triệu chứng ung thư, mình giật mình bảo mẹ ơi mẹ đi khám xem thế nào. Mình bảo mẹ nếu khám không có vấn đề gì cả nhà ta sẽ đi Sầm Sơn chơi mẹ nhé, đi cho cả nhà thoải mái. Nhưng mọi chuyện không như ý mình, kết quả hai lần khám là mẹ bị ung thư vú và có chỉ định mổ. Mẹ là người suy sụp nhất, mẹ cứ trấn an mọi người là không sao nhưng rồi mẹ lại tủi thân khóc. Bầu không khí khi đó thật u ám. May sao đám nhóc lít nhít hát hò, chơi với mẹ làm mẹ phần nào vơi đi. Thế rồi anh chị em trong nhà vẫn quyết định sẽ đi chơi, cố gắng làm mẹ thật vui cho ca mổ sắp tới. Yêu thương thể hiện bằng hành động hay hơn là lời nói.


Vì mẹ say xe nên cả nhà đi bằng xe máy xuống nhà bác dưới Sầm Sơn chơi. Đêm đó là đêm mẹ thật vui, cười thật nhiều. Mẹ chưa bao giờ được đi chơi đâu xa cả, mà đây lại là chuyến đi đáng nhớ, sau ngày mai thôi là ca mổ sẽ diễn ra. Những lúc như này cứ thấy mắt dưng dưng tình cảm gia đình. Đó là một liều thuốc tinh thần vô cùng to lớn. Chỉ có thể là gia đình nâng bước chân ta mỗi khi buồn tủi, rồi niềm đau nào cũng sẽ qua. Và mẹ đã trải qua ca mổ thành công, mẹ ra Hà Nội mổ cả nhà muốn thăm mẹ luôn cũng khó, luôn luôn gọi điện video, nhắn tin thăm hỏi thường xuyên. Mẹ không bao giờ đơn độc trong cuộc chiến này, luôn có các con và người thân bên cạnh mẹ.


Mổ xong được tuần lại ra thăm khám và truyền hóa chất. Truyền sau một ngày, mẹ vẫn không sao nhưng tới ngày thứ hai mẹ bắt đầu mệt, ăn vào là nôn ra, người như không còn sức sống vậy, thật sự mệt mỏi. Mẹ kiên cường lắm sợ các con lo lắng mẹ vẫn cố ăn chút, rồi mẹ lại nôn. Lúc đó con chỉ chực khóc nhìn mẹ mà thấy đau lòng, căn bệnh đang giày vò mẹ. Sang ngày thứ 3 mẹ không nôn nữa chỉ mệt thôi, mình bón cháo mẹ ăn được ít vào người. Qua ngày thứ tư ăn được nhiều hơn chút nữa và sức sống đã trở lại trên khuôn mặt mẹ không còn ủ rũ và thở dài. Cuộc chiến với ung thư còn thật dài phía trước nhưng mình tin mẹ sẽ cố gắng, với tình yêu của các con và gia đình bên cạnh, mẹ nhất định sẽ vượt qua.


Mình cũng muốn nhắn nhủ các bạn hãy dành nhiều thời gian cho cha mẹ mình, đừng thờ ơ để rồi hối tiếc giá như mình có thời gian bên cha mẹ nhiều hơn, có tiếc nuối thời gian cũng không bao giờ trở lại, hãy trao yêu thương thật nhiều khi còn có thể! Cảm ơn những niềm đau để con nhận ra mẹ là người quan trọng nhất trong cuộc đời con, để con trưởng thành hơn trong nhận thức, giờ là lúc mẹ rất cần bờ vai con, hãy mạnh mẽ lên cô gái. Chính khoảnh khắc này con nhận ra cả mẹ, con và đại gia đình mình "Ta là thế giới của nhau" cùng bên nhau yêu thương, sẻ chia và vượt qua tất cả khó khăn mẹ nhé, yêu mẹ của con thật nhiều!


Mùa xuân này con đã về bên mẹ
Hôn nhẹ nhàng lên mái tóc
Cháu gái cười sẽ xua tan mệt nhọc
Trên gương mặt thật hiền mẹ của con ơi
Mẹ đừng dấu sau lưng những tiếng thở dài
Con vẫn biết mẹ cứ lo con mãi
Như khi con gái thuở còn thơ dại
Lấy chồng xa và lóng ngóng việc nhà
Mẹ cứ sợ con sẽ bị kêu la
Nhưng mẹ ơi mẹ đừng lo nhé
Con lớn rồi không bé nhỏ nữa mẹ ơi
Con vẫn biết lòng mẹ như biển khơi
Lòng mẹ rộng và vòng tay mẹ rộng
Luôn chờ con và đón con trở về!
Ngày của mẹ con đã về bên mẹ
Nhưng đâu rồi mái tóc để con hôn
Con đến bên mẹ lòng dạ bồn chồn
Mẹ nằm đó tiếng rên nhè nhẹ
Đau khắp người lòng dạ nôn nao
Đâu còn cái thuở nào mạnh khỏe
Mẹ của con giờ đã yếu nhiều
Bây giờ sớm sớm chiều chiều
Con ngồi xoa bóp chân tay tê buồn
Nhẹ nhàng nghe rõ nguồn cơn
Lắng nghe lời mẹ lấy ngay thứ cần
Bây giờ con muốn ở gần
Chỉ mong mẹ khỏe chẳng cần điều chi
Ai hỏi con ước mơ gì
Chỉ cầu sức khỏe về bên mẹ hiền.

#ironwoman #ironwomanaward #ferrovit

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây