BÔNG HỒNG THÉP XỨ DỪA

Tác giả: Trương Thị Mỹ Hạnh

Iron Woman: Trần Thị Kim Ngân

Tên bài dự thi: BÔNG HỒNG THÉP XỨ DỪA

BÔNG HỒNG THÉP XỨ DỪA

Tôi sinh ra và lớn lên ở một vùng quê mà tư tưởng trọng nam khinh nữ dường như đã ăn sâu vào máu thịt của tất cả mọi người. Con gái đến tuổi mười tám, đôi mươi thì lấy chồng, sinh con rồi thì chăm lo nhà cửa. Bao đời nay đã vậy và sau này vẫn vậy – tôi đã từng nghĩ như thế. Nếu như không gặp được chị, có lẽ tôi cũng sẽ bằng lòng với số phận như bao người nơi đây.

Chị là một người phụ nữ nhỏ bé, trầm tính. Thoạt nhìn cứ ngỡ chị mong manh yếu đuối. Nhưng không, chị đã làm tôi đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác. Đôi khi tôi tự hỏi: không biết sức mạnh của chị được lấy từ đâu ra? Phải chăng những thử thách của cuộc sống đã tôi rèn chị thành một bông hồng thép, giống như trong lòng biển cả, con trai phải trải qua bao đau đớn mới tạo nên được viên ngọc đẹp. Tôi bắt đầu thay đổi chính mình, tôi muốn trở thành một phiên bản khác của chị- một Iron Woman đúng nghĩa.

Chị cùng quê với tôi. Nhà chị còn nghèo hơn nhà tôi nữa. Ba mẹ chị đều là nông dân nhưng chị học cực kỳ giỏi. Thời ấy, thấy nhà chị khó khăn, mọi người đều bảo ba mẹ chị cho chị nghỉ học để đi làm kiếm tiền. Dù sao con gái ở đây đều như thế thôi. Chị khóc, nhất định không chịu nghỉ học. Những năm học cấp 2, ngoài giờ học, lúc thì chị nhận làm cỏ, dặm lúa, lúc thì chị hái rau dại đem ra chợ bán. Hai bàn tay của chị nham nhám, thỉnh thoảng còn bị rỉ nước từ những vết trầy xước do lá lúa cắt vào tay. Số tiền chị kiếm được tuy ít ỏi nhưng nó giúp cho con đường đến trường của chị không bị bỏ dở. Chị thi đậu đại học, một mình ôm ba lô rời quê chỉ với vỏn vẹn vài chục nghìn tiền đi xe đò. Chị xin làm thêm đủ mọi việc. Lúc đầu, chân ướt chân ráo chưa biết đường xá, chị xin phụ rửa chén cho một quán cơm ngay cổng trường. Không có tiền lương, chỉ được trả công là bữa ăn cơm miễn phí. Hết giờ học, các bạn lục tục rủ nhau đi ăn. Còn chị ngồi rửa đống chén bát với cái bụng đói meo. Chỉ đến khi quán hết khách thì chị mới được ăn cơm. Nước rửa chén ăn tay, làm tay chị bị lở, đau rát đến khổ sở. Chị không đeo bao tay vì nếu đeo thì rửa rất chậm mà còn dễ bị trơn ruột rơi bể chén. Rồi chị lân la tìm thêm việc khác, chị đi dạy kèm vào mỗi buổi tối, ngày cuối tuần đi phụ việc cho các tiệc cưới, chị đi phát tờ rơi, nhận hàng gia công về ký túc xá để làm...Chị làm mọi việc chỉ để thực hiện một ước mơ duy nhất: được học thành tài, được làm công việc mình yêu thích, được làm chủ cuộc đời mình và được giúp ích cho mọi người.

Rồi chị cũng thực hiện được ước mơ của mình. Chị bước vào ngành kiểm sát với nhiều bỡ ngỡ. Chị đi công tác, đi khám nghiệm hiện trường, đi xác minh, tham gia lấy lời khai tội phạm…Trời mưa gió, đường lầy lội, trưa nắng gắt hay đêm tối tăm hoặc phải đối mặt với nguy hiểm, bị mua chuộc, bị đe dọa…vẫn không làm lung lay được chị. Chị học thêm được nhiều kinh nghiệm cho việc thực hiện nhiệm vụ sau này. Là chị, một kiểm sát viên vóc người nhỏ nhắn nhưng đầy chất sắt. Không ít lần phải giải quyết những vụ án có nhiều uẩn khúc, nhiều sự nguỵ tạo tinh vi, chị không hề nao núng. Có chứng kiến những lần chị lập luận đanh thép để bảo vệ lẽ phải, bảo vệ sự công bằng mới thấy rằng phụ nữ như chị chẳng kém gì nam giới đâu.

Giờ đây, chị đã có một gia đình nhỏ, một người chồng làm chung ngành và 2 đứa con ngoan. Hôm rồi, biết tôi có ý định viết về chị, chị cười bảo: "Chị chỉ là một người phụ nữ bình thường, có gì đâu để viết em ơi". Chị không biết rằng chị chính là một Iron Woman trong lòng tôi, là người truyền cảm hứng mạnh mẽ và tích cực không chỉ cho riêng tôi mà còn cho biết bao cô gái nơi làng quê này. Tôi tin rằng Iron Woman cũng có thể là những con người rất mộc mạc, bình dị như chị nhưng luôn tràn đầy tình yêu cuộc sống, không khuất phục trước khó khăn, nghịch cảnh. Và tôi cũng tin rằng, đâu đó trong cuộc sống này có rất nhiều Iron Woman mà chúng ta còn chưa biết đến…

Tôi cam kết đây là tác phẩm được dự thi lần đầu và nhân vật, câu chuyện trong bài thi là hoàn toàn có thật. Đồng thời, tôi chấp nhận để tác phẩm được sử dụng cho mục đích truyền thông của chương trình

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây