Bắt trọn khoảnh khắc phụ nữ sắt đời thường

Tác giả: Tạ Thị Thủy

Iron Woman: Nguyễn Thị Đà

Tên bài dự thi: Bắt trọn khoảnh khắc phụ nữ sắt đời thường

Bắt trọn khoảnh khắc phụ nữ sắt đời thường

Miền quê lúa tên gọi Thái Bình, nơi nhắc tới mà ai ai cũng nhớ tới biển Đồng Châu, tiếng sóng biển rào rào và gió từ hàng phi lao cứ bay phất phới, hương đồng gió nội và không thể thiếu tiếng trống những năm 1930 của các bậc tiền bối còn vang vọng mãi. Nơi các vị anh hùng hào kiệt, vì nước quên thân, vì dân phục vụ. Hào khí anh hùng cứ đi sâu vào người dân năm ấy. Hình ảnh những người Ba, người chồng, người Mẹ trong thời chiến luôn luôn sống mãi trong lòng người dân quê tôi.

Những năm tháng của chiến tranh đã kéo dài gần 30 năm. Ba đi chiến đấu vì lòng yêu quê hương, yêu đất nước, yêu dân tộc, mà những người như Ba, biết bao người bỏ cả tính mạng, biết bao người bị thương binh, biết bao người bị bệnh binh và biết bao người phụ nữ phải gánh chịu cảnh người mất, nhà tan... dân làng nghèo đói, ăn không no, mặc không ấm, con cái nheo nhóc, ông bà già neo đơn... chiến tranh cứ tàn phá khốc liệt, về đêm khi người dân ở quê chỉ còn nghe tiếng đài pháo loa tin, người phụ nữ quê nhà như Mẹ hàng đêm thao thức, trằn trọc, nỗi buồn đau không biết chia sẻ cùng ai. Một mình chịu khổ thể hiện trên nét mặt đã nhiều nếp nhăn, mái tóc điểm bạc và cả trên nụ cười còn gượng gạo. Trong lòng Mẹ giờ đây chỉ mong chiến tranh nhanh kết thúc, để còn đón những người chồng yêu quý trở về.

Cuộc sống chồng chất những khó khăn, trên đôi vai Mẹ. Hàng ngày Mẹ phải mò cua bắt ốc, làm thuê để nuôi các con ăn học, chăm sóc ông bà. Làm sao xứng với người phụ nữ" trung hậu đảm đang". Ngày lại qua ngày, bữa ăn nhà thiếu thốn cả về tinh thần và vật chất. Thiếu bóng dáng người chồng, thiếu đủ thứ, nhìn các con khi cứ nhắc Ba đi đâu hoài mà chưa về. Người phụ nữ gầy nhom, trên đôi tay chai sạn, nước da trắng ngần thì đến nay cũng nhuốm màu ngăm ngăm. Hy sinh cả tuổi thanh xuân chỉ chờ người chồng yêu quý trở về. Mẹ có biết, chỉ có người phụ nữ thủy chung, làm quên mình, quên ăn. Chỉ biết lo cho chồng cho con, người phụ nữ tuyệt vời như Mẹ đây.

Các con đến trường vì tương lai sau này của chúng, cứ nghĩ thế nên Mẹ cày ngày cày đêm mà ăn vẫn không đủ. Chúng con vì thương Mẹ chỉ biết ngoan ngoãn học hành chăm chỉ, để không phụ lòng Ba Mẹ, con đã học qua những năm thời học sinh luôn đạt danh hiệu: Học sinh nghèo vượt khó.Nhìn những đứa trẻ yêu mến, có Ba có Mẹ ở bên, Mẹ lại cầm tay tụi con an ủi vỗ về. Về đêm khi các nhà đã tắt hết đèn, Mẹ vẫn sàng sảy thóc lúa, tranh thủ việc nhà, đôi má ửng hồng của Mẹ và cả những giọt mồ hôi lấm tấm cứ ướt cả trên vai áo Mẹ.

Rồi năm tháng của chiến tranh đã qua, ngày trở về Ba đã không còn như xưa, mà nay đã bị mất một cánh tay. Nỗi buồn trong Mẹ cứ còn nhen nhúm mãi, mà phải cố kìm nén trong lòng. Yêu Ba, Mẹ đã tươi tắn hẳn lên, mừng rỡ vì vẫn có ngày gặp chồng yêu. Mẹ đã trách cái số phận của mình hẩm hiu, trách cái sự đời, trách cái chiến tranh đã cướp đi bao phần máu thịt của Ba, cướp đi bao người chồng yêu quý của người phụ nữ khác và đã biết bao đứa trẻ phải bơ vơ không còn có Bố nữa... Chiến tranh thật quá khắc nghiệt, Mẹ vẫn tự động viên an ủi mình, khi mình vẫn còn may hơn hàng nghìn người phụ nữ khác. Bởi vẫn còn Ba, còn các con và cả người thân. Động lực thôi thúc cho Mẹ như khỏe hơn, có vất vả Mẹ không quản, có khổ Mẹ không lo, dẫu có nghèo Mẹ cũng không sợ. Về đêm Mẹ tâm sự, Mẹ chỉ sợ: một ngày nào đó Ba sẽ xa Mẹ và ra đi một nơi không bao giờ về nữa.

Người phụ thật tuyệt vời như Mẹ, để các con sau này học tập và rèn rũa. Mẹ thật vui thật hạnh phúc khi giờ đây các con khôn lớn trưởng thành. Cảm ơn Mẹ, người Mẹ sống mãi trong lòng con. Con yêu Mẹ nhiều, chúc cho Mẹ mãi vui khỏe bên Ba, bên các con dấu yêu.

Con cảm ơn Mẹ, người Mẹ hiền của con. Hy vọng qua chương trình ý nghĩa thể hiện tình cảm sâu sắc tới người con yêu thương.

Tôi xin cam kết ảnh tự chụp không sao chép tác phẩm ở bất kỳ nguồn nào và đồng ý để BTC sử dụng ảnh hoàn toàn miễn phí sau cuộc thi. Đây là câu chuyện có thật với chính gia đình tôi.

#ferrovit #ironwomanaward

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây