Ngoại tôi

Tác giả: Bùi Thị Hiền Trâm

Iron Woman: Nguyễn Thị Em

Tên bài dự thi: Ngoại tôi

Ngoại tôi

Giữa lòng Sài Gòn tấp nập, tôi vô tình nghe được tiếng ru thân quen ngày nào. "Ầu ơ ví dầu. Cầu ván đóng đinh, cầu tre lắc lẻo gập ghềnh khó đi", lòng tôi lại bâng khuâng, nhớ Ngoại da diết. Với tôi, Ngoại vừa là người bà, vừa là người mẹ, vừa là người bạn "súp pơ" thân của tôi, Ngoại luôn lắng nghe từng câu chuyện mà tôi kể, có cả vui có cả buồn. Từ khi lên Sài Gòn học, tôi không còn nói chuyện trực tiếp với Ngoại nhiều nữa, chủ yếu là nói chuyện qua điện thoại, nhưng lần nào gọi, Ngoại cũng bảo: " Hổm rày con đi học có gì dui, có gì buồn không, kể Ngoại nghe dí". Có những câu chuyện vui thì tôi với Ngoại cười nhắm cả mắt. Có thể nói, Ngoại là người nắm giữ nhiều bí mật của tôi nhất :))). Lần nào về quê, Ngoại cũng hỏi tôi ăn bánh xèo không. Bánh xèo Ngoại làm là ngon nhứt cái nách luôn. Với Ngoại, tôi là đứa nhỏ không bao giờ lớn. Còn với tôi, Ngoại là một nữ anh hùng kiên cường. Ngày trước, nhà Ngoại khổ lắm, một mình Ngoại nuôi mấy cậu với mẹ tôi khôn lớn, thời đó gia đình khó khăn, Ngoại tôi phải chèo xuồng tận mấy cây số để bán rau, kiếm từng đồng một để nuôi các con. Ngoại còn là người phụ nữ vị tha nhất mà tôi từng gặp trên cuộc đời này. Lúc nhỏ tôi rất phá phách và lì lợm, nhưng Ngoại luôn nhẹ nhàng và ân cần dạy bảo tôi từng chút chứ không lớn tiếng la mắng. Tôi rất rất tự hào khi kể về Ngoại với một ai đó. Có lẽ, tuổi thơ tôi đẹp đẽ nhất vì có Ngoại. Ngoại chính là một Iron Woman của con! "Con ước gì Ngoại luôn luôn bên con và cười tươi như tấm ảnh này" ♥️

Tôi xin cam kết ảnh tự chụp, không sao chép tác phẩm ở bất kỳ nguồn nào và đồng ý để BTC sử dụng ảnh hoàn toàn miễn phí cho mục đích truyền thông sau cuộc thi. 

#ironwomanaward#ferrovit

 

 

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây