mẹ tui là iron woman đó!

Tác giả: Nguyễn Nhật Lan Phương

Iron Woman: Nguyễn Thị Thúy Quỳnh

Tên bài dự thi: mẹ tui là iron woman đó!

mẹ tui là iron woman đó!

 

MẸ CỦA TUI LÀ IRON WOMAN ĐÓ

Chưa bao giờ mình nghĩ sẽ viết một bài tâm sự sướt mướt về mẹ như này hết, nhưng ai cũng yêu mẹ của mình nhiều lắm đúng hơm? Nhất là những sinh viên bỗng nhiên phải rời xa ba  mẹ để trưởng thành. Mà mình yêu mẹ 10 thì mẹ phải yêu mình đến tận 1000000x. Từ chuyện nhỏ đến chuyện lớn, lúc nào mẹ mình cũng nghĩ cho con, lo lắng coi nó có ổn không, dạo này nó ra sao.

Mẹ mình hay đau lắm, vậy nên không biết mẹ phải đi khám bệnh, đi phẫu thuật bao lần nữa. Lúc mới sinh mình ra, mẹ đã bị băng huyết. Những sản phụ khác sinh thường xong chỉ vài ba tiếng là ra khỏi phòng rồi. Còn mẹ nằm trong phòng cấp cứu từ 8h sáng đến tối khuya mới lấy lại sức. Không biết có phải do mình xui quá nên mẹ mới vậy không nữa. Sức khỏe mẹ  yếu lắm, hồi đó sảy thai một lần rồi mới đến mình, có mình rồi còn sảy thêm lần nữa mới tới  em gái mình. 

Nhưng chưa đâu, lúc mà mình sợ nhất là sức khỏe của mẹ cách đây cũng gần chục năm. Hồi đó ở chỗ mình có dịch sốt xuất huyết. Mọi người nghe sẽ nghĩ nó không nghiêm trọng lắm đâu nhưng không, nó đáng sợ lắm. Lúc đó cả mẹ lẫn em gái mình đều bị ngay Tết Trung thu luôn. Các bạn biết tiểu cầu chứ? Khi bị sốt xuất huyết, tỷ lệ tiểu cầu rất dễ giảm xuống, và tiểu cầu của mẹ ở mức nguy hiểm đến tính mạng. Bác sĩ còn yêu cầu ba mình ký giấy xác định tư tưởng. Ba mình lo đến mức cũng không giữ được nước mắt. Trời ơi, thời điểm đó đúng là kinh hoàng. Nhưng mà may mắn sao, sau gần 1 tuần nguy hiểm đó, tỉ lệ tiểu cầu và huyết sắc tố đã cải thiện hơn, tuy vẫn còn thấp nhưng mẹ đã qua được nguy hiểm. 

Phụ nữ có nhiều căn bệnh nguy hiểm lắm luôn và mẹ mình đã bị u xơ cổ tử cung. Mẹ đau đến nỗi đi không nổi, phải nằm viện rõ lâu. Sau này sức khỏe ổn hơn tí, mẹ đã đi phẫu thuật. Nhưng mà thời điểm đó nhiều chuyện lắm, ông nội mình vì bị ung thư nên mất sau nhiều lần xạ trị. Nó trùng hợp đến mức nhói lòng, là lúc mẹ mình vừa phẫu thuật và còn đang tiến hành điều trị tại bệnh viện ở Thành phố Hồ Chí Minh, thì nghe tin ông mình không qua khỏi. Cách đó gần 2 tuần, khi mẹ mình vào thành phố, sức khỏe ông mình rất tốt. Nhưng bệnh ung thư nó ác thật, di căn rõ nhanh, ông mình chuyển yếu dần, nhập khoa hồi sức cấp cứu ở bệnh viện, rồi được đưa về nhà, và rồi… 

Nghe nó đau thật ý nhưng mà chuyện gì rồi cũng qua thôi. Ông mình sẽ không còn chịu đau thêm nữa. 

Đến ngày tang thứ 3, mẹ mình được về nhà nhưng vì sức khỏe vẫn chưa ổn, nên cả nhà không dám để mẹ đến, mẹ mình ở nhà chú cách nhà mình không xa. Lúc xe tang lễ đưa ông đi, mình chưa bao giờ thấy mẹ khóc nhiều như thế…

Mưa nào mà không tạnh đúng không. Sau khoảng thời gian đó, đến hiện tại mọi thứ đã trở lại bình thường theo quỹ đạo của nó, hết bi thương sẽ đến hạnh phúc, sức khỏe mẹ mình đã trở lại rồi. Mẹ lại tháo vát với chuyện trường và cả chuyện nhà. Lại còn không ngừng lo cho hai đứa con, nhìn thì đã lớn ù nhưng tụi nó tệ cực kì…

Mẹ ui, con không up bài này trên Facebook có kết bạn với mẹ, bởi vì con ngại lắm, sợ mẹ cảm động tới khóc rồi gọi hỏi con: “Có buồn không? Có ổn không? Có nhớ nhà, nhớ mẹ không?” 

Khi nào con hết ngại con cho mẹ xem nha. Con cảm ơn mẹ rất nhiều đã nuôi con được 19 cái xuân xanh. 

Mãi iuu <3 Chị Hằng của con.

 

#ironwomanaward #ferrovit  

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây