Người Chị Gái Tuyệt Vời

Tác giả: Nguyễn Thành Lưu

Iron Woman: Nguyễn Thị Nhung

Tên bài dự thi: Người Chị Gái Tuyệt Vời

Người Chị Gái Tuyệt Vời

Với bạn ai là người mà bạn biết ơn và kính trọng nhất?

Còn với tôi đó chính là chị gái của tôi. Người tôi kính trọng và biết ơn nhất sau mẹ của tôi.

Vì sao tôi lại nói như vậy là bởi vì chị gái tôi nói được và làm được. Chị đã hy sinh vì tôi quá nhiều. 

Có câu nói " người luôn yêu thương,chiều chuộng bạn nhất sau mẹ đó chính là chị gái của bạn" quả không sai. 

Đúng vậy, năm nay chị gái tôi cũng đã gần 40 tuổi rồi. Chị cũng đã có gia đình và có cuộc sống ổn định như bao gia đình khác.Chị là người lạc quan, giàu tình thương và quan tâm đến mọi người xung quan.Chị luôn biết sắp xếp mọi công việc trong gia đình, giữa việc đồng áng,việc nhà và việc xã hội một cách rõ ràng.

Tôi nhớ nhất lúc tôi còn đi học cấp 3, hai chị em tôi được bố mẹ cho ăn học. Nhà tôi thì đông chị em, tôi là đứa thứ hai và sau tôi là một đàn em thơ. Ngày ngày hai chị em tôi phải đạp xe đạp cách hai mươi cây số để đến trường. Rồi trưa đạp xe về để phụ bố mẹ làm việc rẫy nương. Năm đấy chị đang học lớp 12, tôi vào lớp 10. Thấy bố mẹ vất vả kiếm tiền nuôi các con ăn học, chị tôi quyết định nghỉ học giữa chừng để phụ bố mẹ kiếm tiền nuôi các em ăn học. Tôi thương chị lắm, nhưng chị đã quyết định là chị không hối hận. Chị nói " em là con trai, em học cao để mở mang kiến thức xa hơn chị, em cố gắng học để không phụ lòng bố mẹ, đừng lo cho chị", chị vừa nói vừa cười vỗ vai tôi.Những năm đó chị ở nhà phụ bố mẹ đi làm nương rẫy. Tôi cứ tiếp tục đi học, học hết cấp 3. Tôi tiếp tục học 4 năm đại học. Thời gian tôi học đại học đều một tay chị gái nuôi tôi ăn học. Chị cũng lên thành phố kiếm việc làm cho gần tôi. Chị không cho tôi đi làm thêm, bảo tôi cứ tập trung mà học hành cho tốt. Những lúc thấy chị vừa đi làm vừa lo tiền học phí cho tôi rồi còn tiết kiệm tiền gửi về quê cho bố mẹ mà tôi thấy thương chị vô cùng. Tôi tự hứa với bản thân sau này ra trường kiếm việc làm ổn định rồi có tiền sẽ bù đắp lại cho chị. Chị không hề nản, chị vừa làm kiếm tiền lo cho tôi, vừa tranh thủ học bổ túc lấy bằng tốt nghiệp 12. Phải nói chị ấy rất giàu nghị lực, dù làm việc vất vả nhưng tôi chưa bao giờ nghe chị than một câu. Chỉ bảo tôi " cố gắng".

Và thời gian cứ thế trôi qua, tôi học xong đại học. Xin được việc làm gần nhà. Chị cũng về quê, lập gia đình. Nhờ có bằng bổ túc mà chị ấy cũng tham gia công tác xã hội. Chị nói với tôi rằng " chị đã giúp em thực hiện ước mơ, nay em có công việc ổn định thì em cố gắng phụ bố mẹ lo cho các em nhé. Đừng lo cho chị, chị tự lo cho bản thân mình được". Vẫn là câu nói "đừng lo cho chị", tôi nghe mà thấy nghẹn nghẹn,thương chị nhiều, vì đàn em, vì gia đình mà chị hy sinh bản thân mình. 

Giờ chục năm nhìn lại.Tôi được như ngày hôm nay là nhờ chị. Tôi rất biết ơn chị vì chị đã giúp tôi thực hiện ước mơ.

Cầu chúc cho chị mãi mãi mạnh khoẻ, mãi mãi lạc quan, mãi kiên cường dù bất cứ hoàn cảnh nào. Em sẽ mãi biết ơn chị. Vẫn biết rằng công ơn của chị em sẽ trả không hết, nhưng em mãi biết ơn chị suốt cuộc đời này.

Cảm ơn chị - Iron Woman của em. Người em luôn kính trọng và biết ơn. Mãi yêu chị, người chị gái tuyệt vời của em.

#ironwomanaward #ferrovit

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây