Iron Woman Award

Tác giả: Ngô Thị Lan Hương

Iron Woman: Ngô Thị Thập

Tên bài dự thi: Iron Woman Award

Iron Woman Award

Mẹ chồng - nàng dâu luôn là vấn đề muôn thuở từ xưa tới nay mẹ nhỉ? Ngày chưa lấy chồng, con đã nghe, đã đọc, đã thấy rất nhiều tình cảnh trớ trêu giữa mẹ chồng và nàng dâu, mẹ chồng xét lét, con dâu ghê ghớm,...v...v. Con sợ, sợ lắm mẹ ạ, con sợ con gặp phải mẹ chồng suốt ngày xét lét, soi mói con dâu vì con biết con không thể hoàn hảo, tốt về mọi mặt. Ngày bắt đầu yêu chồng con, con hỏi rất nhiều về mẹ nên con cũng dần yên tâm vì anh nói mẹ rất hiền và dễ tính. Anh cũng không bao giờ nói với con, mẹ chỉ là mẹ kế (điều này mãi sau này mọi người xung quanh nói con mới biết). Mọi người nói với con:" Mấy đời bánh đúc có xương, mấy đời mẹ ghẻ lại thương con chồng. Con chồng người ta còn chả thương được nói gì vợ của con chồng". Con mặc kệ người ta nói ra nói vào, con chỉ biết rằng, anh luôn gọi mẹ là mẹ mà không phải cô hay dì như nhiều gia đình khác. Mẹ phải tốt như thế nào thì anh mới gọi là mẹ chứ mẹ nhỉ?

Và bây giờ sau 7 năm làm con dâu của mẹ, con biết con đã chọn đúng chồng và hơn tất cả là chọn đúng cả mẹ chồng, hì hì. Mọi người lấy chồng thi nhau đòi ra ở riêng, thi nhau bắt chồng chọn vợ hoặc mẹ. Nhưng con thì khác, con cứ thích ở chung cùng mẹ cơ, không ở cùng mẹ thì ai nói chuyện với con những ngày chồng con đi công tác, ai giúp con chăm sóc, đưa đón 2 nhóc khi con đi làm. Con trai mẹ là công an nên suốt ngày vắng nhà, lấy đâu thời gian mà trò chuyện, mà chăm sóc con cái cùng con, mẹ nhỉ? Con chỉ cần tưởng tượng ra cái khung cảnh 1 mình con chăm 2 nhóc và còn biết bao nhiêu những việc không tên nữa là con đã sợ rùi. Con nhớ lần đầu con sinh Bon, vốn đang quen ăn chơi, nhảy múa, giờ lại bị gò bó, hàng đống việc cần làm mà chồng thì ở xa. Con hoang mang, hoảng loạn lắm, nhiều đêm giật mình tỉnh giấc con lại tự hỏi mình:"Sao lại có đứa bé nào nằm cạnh mình nhỉ?" Ngồi thẫn thờ 1 lúc con mới nhớ ra là mình đã làm mẹ. Chuỗi ngày tháng vất vả, gian nan đó mẹ luôn là người đồng hành cùng con, giúp đỡ con thật nhiều. Bon được 4 tháng, con thấy mình có biểu hiện của trầm cảm sau sinh, con vội vàng xin mẹ trông con giúp để quay lại công việc với mong muốn công việc sẽ giúp con bình thường trở lại. Con sợ nếu cứ tiếp tục như vậy thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra. Và mẹ trở về thời kì con mọn, mẹ chăm Bon từ bữa ăn, giấc ngủ để con có thể yên tâm đi làm. Trộm vía cháu quấn bà, hợp bà nên còn ngoan hơn khi ở với mẹ. Mẹ đi làm về, chỉ cần tu ti xong là lại đòi bà ngay. (Nhiều khi con thấy tủi thân lắm, hic hic). Lần thứ 2 sinh Linh, đã có nhiều kinh nghiệm và cũng chuẩn bị tâm lý sẵn sàng nên con không còn hoang mang như sinh Bon nên 6 tháng con mới quay trở lại công việc. Và giờ đây thì mẹ lại đang trong thời kỳ con mọn. Anh em bạn ý giống nhau, ở với bà ngoan lắm, toàn phớt lờ mẹ thôi (tủi thân dễ sợ).

Gia đình mình tuy vẫn còn khó khăn nhưng luôn đầy ắp tiếng cười hạnh phúc. Tiền bạc có thể giúp ta có cuộc sống đủ đầy hơn về vật chất nhưng không thể mua được hạnh phúc, mẹ nhỉ? Cảm ơn mẹ vì tất cả những gì mẹ đã làm cho con. Mẹ nuôi dạy cho con 1 người chồng tốt và những đứa con ngoan. Nhà người ta thì cháu bà nội tội bà ngoại, nhà mình thì cháu nội hay cháu ngoại tội bà hết, hì hì. Mẹ là Iron Woman trong mắt con, mẹ là tấm gương sáng để con học tập và noi theo.

Mẹ ơi, mẹ vất vả nhiều
Bao nhiêu năm tháng, bấy nhiêu nhọc nhằn.
Nhà ta khó khăn, ăn vừa đủ
Nhìn mẹ, con thấy thật sự thương.

Bố thì bận rộn công trường,
Một mình mẹ phải đảm đương việc đồng.
Lần dầu làm dâu con không hiểu
Mẹ ân cần chẳng la mắng đâu

Dạy con từ thuở bơ vơ
Động viên tâm sự, mỗi lần chồng xa.
Ôi hạnh phúc! Mẹ ơi con hiểu
Tiền bạc nào thay được tình cảm

Một đời mẹ chỉ hằng mong
Gia đình hạnh phúc, trong lòng yên vui
Tần tảo sớm hôm nuôi con lớn
Lại đến cháu thơ, lo ẵm bồng.

Tôi xin cam kết ảnh tự chụp, không sao chép tác phẩm ở bất kỳ nguồn nào và đồng ý để BTC sử dụng ảnh hoàn toàn miễn phí sau cuộc thi.

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây