Mẹ tôi

Tác giả: Phan Thị Hồng Hạnh

Iron Woman: Trần Thị Hường

Tên bài dự thi: Mẹ tôi

Mẹ tôi

Có lẽ người phụ nữ khiến tôi thấy khâm phục nhất chính là mẹ tôi. Sau hơn nửa tháng chăm sóc mẹ ở bệnh viện tôi cảm thấy mẹ là một người rất dũng cảm, mẹ khác các bệnh nhân khác ở chỗ mẹ không bao giờ kêu đau, luôn ráng ăn mặc dù biết là mẹ rất khó nuốt. 

Tiếp theo đó là những ngày mẹ tự đứng dậy để đi lại, chưa bao giờ tôi thấy mỗi bước chân của mẹ lại trở nên nặng nề như vậy. Dần dần mẹ khỏe hơn, mẹ nói chuyện được nhiều hơn, lúc này nghe mẹ kể tôi mới hiểu được mẹ đã phải trải qua những gì trong phòng mổ, phòng hồi sức với những tiếng máy móc khi không có người thân bên cạnh khiến mẹ tôi sợ, và đó cũng là lần đầu tiên tôi nghe mẹ nói sợ. 

Tiếp theo sau đó là chuỗi ngày mất ngủ của mẹ, có khi là thức trắng đêm và có khi là những cơn ác mộng ập đến với mẹ trong những cơn ngủ ngắn. Ở ngoài mẹ bảo mẹ không lo, không bị tâm lý nhưng tôi biết rõ mẹ rất bất an. Có lẽ thời gian qua chính là một trò chơi cảm giác mạnh đối với mẹ, và mẹ đã cố gắng nhiều nhất để vượt qua. 

Khi chăm sóc mẹ, tôi mới hiểu rằng hồi xưa mẹ tôi cũng chăm tôi cực cỡ nào, luôn phải thức đêm nhiều lần, luôn phải tất bật trong tất cả mọi thứ. Vậy mà hồi đó mẹ không than một lời nào cả, luôn luôn dịu dàng với đứa con gái hay khóc nhè như tôi. 

Mong rằng mẹ con mình sớm được ra viện để đoàn tụ với mọi người nhé, các bác, các chú, các cô, các chị đang chờ mẹ đó. Cám ơn mẹ - IRON WOMAN của con, người đã khiến con không bao giờ cảm thấy mệt mỏi trong thời gian khó khăn nhất vừa qua.

#ironwomanaward #ferrovit

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây